THÔNG TIN KHOÁ HỌC
Combo Một Giọt Đàn Bà + Lòng Dạ Đàn Bà (Bộ 2 Cuốn)
Lời tựa của tác giả:
Tôi bị ám ảnh bởi đàn bà, nhất là những người đàn bà cá tính, mạnh mẽ. Thỉnh thoảng cũng nhận ra trong mình có một phần đàn bà ẩn dật, lâu lâu vẫy vùng đòi thoát ra ngoài.
Hầu hết những nhân vật đàn bà tôi tạo ra, thường hút thuốc, uống rượu, sẵn sàng làm tình với thằng đàn ông mình thích, và có thể đá nó xuống khỏi giường nếu không cảm thấy vui.
Nhưng cuối cùng, khi yếu lòng nhất, đàn bà cũng tìm một khuôn ngực đàn ông, nóng hổi, áp mặt vào khóc cho thỏa cơn đau.
Ôi, cái kiếp đàn bà, ngàn người như một.
Đàn bà của Thạch, cũng vậy!
Đọc thử:
– Mày tự cảm thấy cuộc sống mình chán nản và muốn thay đổi à? – Hương gẩy nhẹ điếu thuốc, tàn rơi xuống cái gạt tàn thủy tinh cầu kỳ giữa bàn, một làn khói nhẹ bẫng dâng lên, quyện mất tăm vào không gian.
– Có lẽ. – Tôi mỉm cười, bâng quơ, không ngờ chưa hỏi Hương đã biết tôi đang cảm thấy thế nào.
– Ngay từ khi mày lấy ông Nghiêm, tao đã cản nhưng mày không nghe… giờ thấy rõ hậu quả chưa?
– Bớt cay nghiệt giùm tao một chút… tao đủ mệt mỏi rồi.
Hương lại trầm ngâm hút thuốc, cười khẩy, bất cần cố hữu.
Thoảng một giây, tôi ước mình có được sự mạnh mẽ và bất cần của Hương kinh khủng. Còn nhớ hồi tiểu học, trong khi tôi đang đứng tu tu khóc vì bị bọn con trai chòng ghẹo, Hương lại túm áo một trong số bọn chúng để dạy cho bài học phải lễ phép với con gái ra sao. Hương đấy!
– Và ca khúc tiếp theo, xin được gởi tặng hai người đàn bà đẹp bàn 15.
Tôi nhướn mắt nhìn xuống con số 15 tròn trĩnh trên bàn, Hương chong mắt tìm nơi cất tiếng nói.
Người vừa lên tiếng là một chàng trai trẻ, quần jeans, áo blazer khoác ngoài. Gương mặt xương xương, ấn tượng người đối diện bởi chiếc mũi cao, thẳng. Dù khoảng cách từ bàn tôi tới sân khấu không xa lắm, nhưng ánh đèn vàng huyễn hoặc của quán cà phê chỉ đủ để tôi lờ mờ nhận ra cậu là một anh chàng đẹp mã.
Sau tràng pháo tay và những cái quay đầu nhìn về phía chúng tôi của khách trong quán, cậu trai nhẹ nhàng ngồi xuống bên cây piano gỗ cổ điển. Ngón tay gầy, trắng muốt rụng trên phím dương cầm. Giai điệu Unchained Melody buồn héo hắt trầm bổng, ghì chặt cảm xúc cùng không gian chung quanh.
Tự sự của tác giả:
Tôi viết về đàn bà, bởi một lẽ, tôi hiểu đàn bà, tôi yêu đàn bà và có một phần trong tôi là đàn bà.
Truyện dài Lòng dạ đàn bà được tôi hoàn thành cách đây khoảng 5 năm, với cốt truyện ban đầu sơ sài và văn phong chưa mang hơi hướng của thập niên 60 như bản sách mà bạn đang cầm trên tay. Sau, khi quyết định giới thiệu nó đến với quý độc giả, tôi đã chỉnh sửa lại toàn bộ văn phong cho phù hợp hơn với bối cảnh thời đại cũ.
Khi nói ra ý định viết một truyện dài với bối cảnh thập niên 1960 ở Sài Gòn, nhiều người cho rằng tôi đang làm một chuyện điên rồ. Bởi lẽ, một đứa sinh ra ở thời bình thì làm sao có thể hiểu rõ và thẩm thấu được hết lối sống, cách suy nghĩ và cách nói chuyện cùng bối cảnh của những năm tháng xưa cũ, khác nào mình đang tự làm khó mình.
Nhưng bản tính vốn thích đương đầu, tôi bắt đầu tìm kiếm tư liệu, đọc để hiểu và chiêm nghiệm nhiều truyện ngắn, tiểu thuyết của những nhà văn trong thời gian đó như Vũ Trọng Phụng, Hồ Biểu Chánh… cùng nhiều tài liệu lịch sử liên quan để dựng cho được một bối cảnh như mong muốn. Dĩ nhiên, sự sơ sót là điều khó tránh khỏi. Vì thế, trong quá trình đọc, nếu có chi tiết nào bạn thấy “hiện đại” quá, xin hãy thứ lỗi và nếu được, hãy góp ý để tôi hoàn thiện tác phẩm này hơn nữa.
So với những câu chuyện được kể tuyến tính bởi một nhân vật duy nhất, hay từ góc nhìn thứ ba thì Lòng dạ đàn bà lại khác hẳn. Câu chuyện này được kể bởi mười lăm nhân vật khác nhau, mỗi người sẽ cung cấp cho bạn một mảnh ghép, để rồi khi chắp nối tất cả với nhau, chúng ta sẽ có một câu chuyện hoàn chỉnh với bất ngờ nằm ở phần sau chót. Tôi có ý định thử nghiệm cách kể chuyện này khi nghe một người bạn nói rằng, “sau lưng mỗi con người, là một câu chuyện khác nhau”. Thật vậy, nếu câu chuyện của người này lại có chi tiết đan xen, liên hệ mật thiết đến cuộc đời người kia thì chẳng phải bí mật sẽ càng chồng chất lên nhau sao?
Lòng dạ đàn bà ra đời bằng cách đó.
Xuyên suốt câu chuyện, bạn sẽ được chứng kiến số phận của những người phụ nữ bị vây hãm trong vòng lễ giáo phong kiến của xã hội chế độ cũ thối nát, trước khi đất nước ta hoàn toàn độc lập, tự do, phụ nữ được giải phóng. Ở xã hội đó, đàn bà bị coi khinh đến mức phải làm trò mua vui, hay đơn thuần chỉ được coi là thứ công cụ, món hàng hóa cho đàn ông trao đổi, mua bán hoặc tặng cho nhau hòng mua danh, trục lợi.
Nhưng đâu phải người đàn bà nào cũng cam phận. Đã có những người vẫy vùng trong những vòng xiềng xích phong kiến, mong mỏi sẽ tìm được cho mình lối thoát đến với hạnh phúc thật sự. Có người thất bại, có người thành công, nhưng rồi cái giá phải trả cho sự thành công đó lại là sự cô đơn, ám ảnh đến cả cuộc đời.
Ở xã hội mới ngày nay, đàn bà đã có những sự tôn trọng nhất định, tuy nhiên, cụm từ “đồ đàn bà, tính đàn bà” vẫn được nhiều người dùng với ý nghĩa miệt thị, khinh rẻ.
Chỉ hy vọng sau khi đọc tác phẩm này, chí ít, bạn sẽ hiểu rằng, trên đời này chẳng có người đàn bà nào là xấu xa cả. Lòng dạ đàn bà vốn thơ ngây, trắng ngần như tờ giấy mới. Nhưng chỉ khi người đàn bà bị đẩy đến tận cùng của nỗi đau và sự tuyệt vọng, đó là lúc bi kịch bắt đầu.
Đọc thử:
Gió từ ngoài cửa sổ bỗng thổi phần phật vào trong phòng, tấm rèm đỏ phất phơ tung bay. Con Thu đứng dậy, nó vốn không tin vào ma quỷ hiện hình, chính nó, chính nó đã từng giả ma thì làm gì có chuyện sợ hãi. Nhưng trấn tĩnh chưa được bao lâu, bỗng dưng cái hộc tủ nhỏ bật tung ra, xấp giấy để trong đó cũng không hiểu sao lại bay loạn xạ. Con Thu với tay lấy một tờ giấy đọc, hóa ra là cuốn nhật ký nó từng ghi.
“Lê Hân Thu phải trả thù. “
Phải trả thù, phải trả thù
Rồi khi nó đang còn gom mớ giấy đang bay, bất thình lình trước mặt nó xuất hiện hình bóng một người quen thuộc, là chồng nó, cậu út Trí.
– Không, cậu đã chết rồi, cậu không thể về làm hại tôi.
Con Thu hốt hoảng lùi dần, cho đến khi đụng phải bàn thờ, vội quơ quào chụp lại cây trâm ban nãy quẳng lên đó.
– Cậu không thể làm hại tô Cậu chỉ là ma thôi.
Hình ảnh cậu út Trí vẫn im lặng, trơ mắt nhìn nó rồi từ từ tiến tới, mặc cho nó giơ cây trâm ngọc ra đe dọa. Gió vẫn thổi phần phật ngoài kia, đêm như kêu rít vì những nỗi oan khiên tích tụ.
Con Thu lùi thêm vài bước mà không ngờ rằng mình đang ở sát bên cửa sổ.
– Không! Đừng trả thù tô
Và cứ thế, con Thu lùi thêm một bước nữa, vấp chân vào cái ghế ai đã đặt sẵn bên cửa sổ đang bật mở…
***
Cây trâm ngọc từ trên lầu cao rơi xuống đất, vỡ tan tành, khéo làm sao, một mảnh vỡ đúng ngay chữ Lệ nằm chỏng chơ dưới ánh trăng bạc.
Lệ, như nước mắt của những người đã sống, và đã chết.
Lệ, vỡ tan như bao nhiêu yêu thương, hận thù giờ đây cũng đã không còn.
Nhạc vẫn rỉ rả phát ra từ căn nhà có cánh cửa gỗ màu đỏ
Nụ hôn ngọt ngào đã khiến con tim em đập rộn ràng.
Mối tình đậm đà của anh, em sẽ ghi nhớ suốt đời
Anh hỏi em yêu anh có sâu đậm không
Anh yêu em bao nhiêu phần
Anh thử nghĩ xem, anh thử nhìn xem, ánh trăng đã nói hộ cho lòng em.
Giá sản phẩm trên Tiki đã bao gồm thuế theo luật hiện hành. Tuy nhiên tuỳ vào từng loại sản phẩm hoặc phương thức, địa chỉ giao hàng mà có thể phát sinh thêm chi phí khác như phí vận chuyển, phụ phí hàng cồng kềnh, …