THÔNG TIN KHOÁ HỌC
Vươn Lên Hoặc Bị Đánh Bại
Cuốn sách này có thể coi là cuốn sách thứ ba mà tôi viết. Khi bắt tay vào viết, tôi luôn tự hỏi bản thân một câu hỏi: Nếu như đây là cuốn sách cuối cùng trong loạt sách truyền cảm hứng của tôi, nếu như sau khi hoàn thành cuốn sách này tôi không viết nữa mà bước vào một lĩnh vực khác, nếu coi cuốn sách này là lời từ biệt, vậy thì tôi muốn nhắn gửi điều gì tới bạn đọc của tôi, người thân của tôi, và chính bản thân tôi?
Nghĩ đi nghĩ lại cũng không ra.
Một buổi sáng, đột nhiên nảy ra một ý tưởng, tôi liền viết lên giấy:
“Vươn lên hoặc bị đánh bại.”
Thật ra, trong những năm tháng còn trẻ, nếu chúng ta không lựa chọn trở nên nổi bật, thì sẽ phải hối tiếc về sau.
Năm 2008, tôi thi đỗ trường Quân sự, ngày nhập học đầu tiên, chúng tôi bị yêu cầu phải cạo tóc, mặc một bộ quân phục giống nhau, bước đi theo nhịp đều, những người muốn nổi bật bị gọi là kẻ cá biệt. Trong môi trường như vậy, không cần người có cá tính, chỉ cần phục tùng cấp trên tuyệt đối.
Còn nhớ có một người anh em mặt rỗ đi đến gần tôi với điệu cười thích thú, nói một câu khiến tôi giật mình: “Hai chúng ta giống hệt nhau.”
Tôi hổn hển kéo cậu ta lại soi gương, nhìn vào gương tôi đã rất kinh ngạc, tôi chợt nhận ra: thật sự rất giống.
Sau đó, mỗi lần đi trong đội ngũ tôi đều cẩn thận quan sát mọi người xung quanh, đó là lần đầu tiên tôi phát hiện, thật ra khi mỗi người đều bị cạo tóc giống nhau, mặc trang phục giống nhau, giả dụ như chiều cao như nhau, thì đúng là ai ai cũng giống nhau.
Lúc đó bất chợt tôi có cảm giác rất bức bách: Người với người rốt cuộc phải làm sao mới không giống nhau?
Nhóm Ngũ Nguyệt Thiên có một câu hát thế này: “Nếu như khuôn mặt ai cũng giống nhau, hình dáng ai cũng giống nhau, vậy điểm khác biệt giữa bạn và mọi người chính là ở cách sống của bạn”.
Đúng vậy, liệu có nhất định phải hòa vào số đông hay không? Có nhất định phải giống những người khác hay không? Cho đến hôm nay, tôi vẫn phải cảm ơn bản thân đã kiên trì luyện tập nói tiếng Anh trong giảng đường trống, trên thao trường và ngay ở một góc không bóng người, thời gian tám tháng khắc cốt ghi tâm đó đã khiến tôi thay da đổi thịt.
Sau này tôi mới hiểu, sâu hóa thành bướm cũng như phượng hoàng niết bàn(1), lúc mới sinh ra đều đau đớn vô cùng, thực ra vật lộn trong kén sâu hay trong ngọn lửa thiêu đốt, đều là tu luyện, nếu như không cố gắng vượt lên, thì sẽ mất tất cả. Nhưng con người lại khác, thất bại không có nghĩa sẽ mất tất cả, cùng lắm chỉ là có tài nhưng thành công chưa đến, chỉ cần làm lại từ đầu là được. Con người đều không muốn nhớ lại khoảng thời gian buồn bã của mình, giống như khi tôi viết những dòng này, cũng không muốn nhớ lại những ngày tháng cô đơn đó, nhưng may mắn là sự cô đơn đó, nghịch cảnh đó cuối cùng giúp tôi bước ra khỏi số đông. Tôi vẫn nhớ mơ hồ lúc mình mặc quân phục tham gia cuộc thi hùng biện tiếng Anh, đôi mắt long lanh, đứng trên sân khấu dưới ánh đèn chiếu rọi, cảm động vô cùng. Hôm đó, tôi lên mạng đăng một dòng trạng thái mới: “Phải trở nên khác biệt với mọi người, phải trở thành người không ai có thể thay thế”. Sau đó, tôi giành được huy chương đồng, cuộc thi đó đã thay đổi cuộc đời tôi.
Khi ấy tôi hiểu ra một đạo lí: Trong thời đại không ngừng thay đổi này, chỉ có những người không ai có thể thay thế mới có được những tháng ngày ổn định, chỉ khi dốc hết sức lực, mới đạt tới cuộc sống hơn người bình thường.
Thời đại này, một là trở nên xuất chúng, còn không sẽ bị loại, không có lựa chọn nào khác.
Khi Bạn Đang Mơ Thì Người Khác Đang Nỗ Lực
Lời nói đầu
Tại sao bạn không đủ xuất sắc?
Có rất nhiều người hỏi tôi: “Tại sao em có thành tích tốt, cũng không lười, nhưng vẫn không đủ xuất sắc?”. Tôi chỉ có một câu trả lời cho vấn đề này: Bạn vẫn chưa thực sự thay đổi bản thân nhưng lại ép mình phải thành công, vì thế bạn mãi mãi không biết mình có thể xuất sắc thế nào.
Một huấn luyện viên dạy bơi cho trẻ em từng nói với tôi: “Ngài có biết làm thế nào để một đứa trẻ không biết bơi lại nhanh chóng học bơi được không? Rất đơn giản, chỉ cần thả trẻ xuống nước, để trẻ giãy giụa, làm quen với cảm giác ở dưới nước”. Tôi hỏi cậu ấy, làm như thế có nguy hiểm quá không? Huấn luyện viên nói rằng không cần quá lo lắng, chỉ cần kịp thời giúp sức, cứ luyện tập từ từ, bất kể ai cũng đều có thể biết bơi. Bởi vì trong tình huống nguy hiểm, tiềm năng của con người mới được bộc lộ rõ, học tập hay làm việc đều vừa nhanh vừa hiệu quả.
Những lời của huấn luyện viên đó khiến tôi suy nghĩ, phần lớn chúng ta đều sống quá an phận. Chúng ta có mục tiêu nhưng thiếu lòng quyết tâm như những khi gặp tình huống nguy cấp, vì thế phần lớn cuộc sống của mọi người đều không có gì đặc biệt, con người khát vọng thành công nhưng lại không đủ kiên trì với bản thân. Đây chính là sự khác biệt giữa người thành công và người bình thường.
Do tính chất công việc, trong mấy chục năm qua tôi đã từng tiếp xúc với vô vàn kiểu người, trong đó có doanh nhân, diễn viên điện ảnh nổi tiếng và các nhân sĩ thuộc giới chính trị. Cảm nhận lớn nhất của tôi là, trong huyết mạch của những người thành công luôn cuộn chảy nguồn sức mạnh hướng về phía trước, thứ sức mạnh này có thể được gọi là “ép buộc bản thân”, giống như tinh thần Olympic, con người không ngừng thay đổi để trở nên xuất sắc hơn, theo đuổi mục tiêu cao hơn.
Theo tôi được biết, Oprah Winfrey đã “ép” bản thân đọc rất nhiều sách trong một năm và luôn giữ thói quen đọc sách đến giờ, điều này giúp cô ấy trở thành một trong những MC truyền hình có vốn kiến thức sâu rộng nhất hiện nay; ngôi sao bóng rổ Michael Jordan từ khi học cấp ba đã yêu cầu bản thân mỗi ngày luyện tập ít nhất 300 lần lên rổ, anh ấy nhanh chóng trở thành vận động viên nổi bật trong đội bóng và nhận được sự quan tâm của NBA (Hiệp hội bóng rổ quốc gia); Christian Bale ép bản thân giảm 30kg trong hai tháng để phù hợp với tạo hình của vai diễn chính trong The Machinist (Thợ máy), qua bộ phim này Bale đã bước lên hàng sao nam hạng nhất của thế giới!
Bạn thấy đấy, những người giành được thành công thực sự, đằng sau ánh hào quang của họ luôn có những câu chuyện về quá trình khổ luyện ít ai biết đến. Chỉ có không ngừng ép buộc bản thân mới có khả năng vượt qua người khác để trở thành người xuất sắc. Cũng chỉ có giữ vững sức mạnh này bạn mới có thể từ ưu tú trở nên xuất sắc hơn, cho đến khi chạm tới đỉnh cao siêu việt.
Về điểm này, trong phạm vi nước Mỹ cho tới phạm vi toàn thế giới, Đại học Harvard luôn là tấm gương cho thanh niên toàn cầu. Đã có tám vị Tổng thống Mỹ, hơn bốn mươi người giành giải Nobel và hơn ba mươi người giành giải Puliter (giải thưởng của nước Mỹ trao tặng cho những nhân vật kiệt xuất trong nhiều lĩnh vực khác nhau) từng theo học nơi đây. Nhất cử nhất động của Đại học Harvard đều ảnh hưởng tới sự phát triển và xu hướng kinh tế toàn nước Mỹ, ngoài chính trị và văn hóa, Đại học Harvard còn là cái nôi bồi dưỡng nên các nhân tài sáng lập ra Microsoft, IBM, F
Bạn phải biết rằng, mỗi một người bước chân vào Đại học Harvard đều có thể nói là những người xuất sắc so với các bạn cùng trang lứa. Họ đã vô cùng xuất sắc rồi, chỉ cần thuận lợi tốt nghiệp, cùng với vầng hào quang của Đại học Harvard là có thể dễ dàng tìm được một công việc đáng mơ ước.
Khi bước vào Harvard, trải qua quá trình học tập và sinh sống ở đây một thời gian, bạn sẽ nhận thấy các bạn học của mình cũng đặt ra yêu cầu cao đối với bản thân giống như những nhân sĩ đã thành công trước đó. Tôi tới trường Đại học Harvard để học tập và thực hiện phỏng vấn rất nhiều lần, tôi thực sự hiểu sâu sắc linh hồn của ngôi trường này.
Ở Đại học Harvard, con người luôn dùng mục tiêu cao hơn để thúc đẩy bản thân, ép bản thân trở nên xuất sắc hơn, mỗi sinh viên Harvard đều ghi nhớ rõ câu này: “Khi bạn đang mơ thì người khác đang nỗ lực”. Vì thế, khi tới đây bạn sẽ rất quen với hình ảnh những con người dùi mài suốt đêm ở thư viện, những sinh viên ôm cả chồng sách dày cộp ở sân trường, những thanh niên tích cực tham gia các hoạt động xã hộ
Về tinh thần Đại học Harvard, David Scharfstein – Giáo sư khoa Tài chính Ngân hàng từng nói với tôi: “Tôi công tác ở Đại học Harvard mười năm, nếu nói tới điểm khác biệt của sinh viên Đại học Harvard, tôi nghĩ là ở sự tích cực chủ động. Sinh viên của tôi không bao giờ chờ đợi tôi giao sách đọc và luận văn cho họ, ngược lại họ thường xuyên tìm tôi trao đổi về vấn đề họ đang nghiên cứu. Nếu những người này không thể thành công, vậy ai có thể thành công được chứ?”.
Giáo sư Jody Freeman ở khoa Luật cũng bày tỏ cách nhìn của bà với sinh viên của mình: “Mỗi ngày các sinh viên đều tự cạnh tranh với chính mình, họ có động lực thúc đẩy bản thân rất lớn, không bỏ qua bất cứ cơ hội nào. Điều này rất đáng sợ (mỉm cười) bởi vì có rất nhiều người trong số họ đã vượt hơn cả mong đợi của chúng tôi, đủ năng lực để đứng một mình trong xã hội này. Nhưng tôi sẽ không nói điều đó với họ, như thế sẽ khiến họ nỗ lực trở nên xuất sắc hơn nữa. Đúng thế, họ chắc chắn sẽ làm được”.
Xét về một ý nghĩa nào đó, bạn giành được thành công đến đâu đều quyết định ở việc bạn xuất sắc đến đâu. Một người nhụt chí chắc chắn sẽ chẳng bao giờ thành công, thậm chí họ chẳng có mục tiêu nào cả. Vì thế xuất sắc là tiền đề của thành công. Vậy làm thế nào để trở nên xuất sắc? Giống như những con người ở Harvard vậy, phải “ác” với bản thân, mỗi ngày nỗ lực thêm một chút, bạn mới từ từ biến mình trở thành người xuất chúng được.
Không Phải Thiếu May Mắn Chỉ Là Chưa Cố Gắng có nội dung về viên kim cương vô giá là thứ được người đời coi như báu vật, còn tiềm năng và cơ hội vô hạn cất giấu trong nội tâm của chúng ta cũng có thể coi là viên kim cương của sinh mệnh. Trong lòng mỗi người, nó chính là luồng ánh sáng có thể chiếu rọi vĩnh hằng, dẫn dắt bạn đi đến con đường đúng đắn của cuộc đời, nhưng cũng có thể xám xịt u tối, khiến bạn lạc mất phương hướng.
Có phải bạn cũng từng ngưỡng mộ thành công của người khác, ngưỡng mộ vận may của người khác? Thực ra, bạn cũng có điều kiện và năng lực như vậy, chỉ là bạn vẫn chưa phát hiện ra điều này mà thôi. Hãy mau tìm ra viên kim cương may mắn thuộc về chính mình nhé! Bạn hoàn toàn có quyền hưởng cuộc sống lí thú đặc sắc hơn.
“Không phải thiếu may mắn, chỉ là chưa cố gắng”, câu nói này đã thể hiện đầy đủ ý nghĩa rằng: con người chỉ cần nỗ lực thì sẽ có ngày được rạng danh. Thực tế cũng đúng như vậy, chỉ cần bạn vận dụng tốt tài năng, sở trường của bản thân để tìm cơ hội, khi cơ hội đến hãy nắm giữ thật chắc, thì người thành công tiếp theo có thể chính là bạn.
Mỗi Lần Vấp Ngã Là Một Lần Trưởng Thành
Cuộc đời là quá trình không ngừng trưởng thành.
Trong quá trình này, bạn sẽ khó tránh khỏi vấp ngã, sẽ trải qua nhiều lần đau thương, và sẽ có những lúc bạn cảm thấy vô cùng mỏi mệt, nhưng hãy tin rằng, chỉ có những người đã từng đau thương thì mới trở nên vững vàng hơn.
Mỗi chúng ta từ nhỏ đến lớn, dù ít dù nhiều đều đã từng trải qua những lúc cảm thấy đau khổ, đây chính là trở ngại mà chúng ta thường nói tới. Tôi tin rằng sẽ không một người nào dám khẳng định cuộc đời của họ chẳng bao giờ gặp trở ngại. Đó chính là cuộc sống.
Nhưng mong bạn suy nghĩ kĩ, mỗi khi bạn gặp phải khó khăn hoặc vấp ngã, ngoài việc cảm thấy đau khổ về mặt tinh thần, bạn còn học được điều gì? Tôi dám khẳng định rằng bạn đã có được kinh nghiệm, và khi đã lĩnh hội, bạn sẽ không vấp ngã lại nơi bạn đã từng ngã. Đây chính là sự trưởng thành.
Đặc biệt, khi bạn rời xa vòng tay che chở, bao bọc của cha mẹ và nhà trường, bước chân vào xã hội, bạn sẽ gặp phải rất nhiều trở ngại và nhận ra xã hội này vốn không hề đơn giản như bạn tưởng tượng! Bạn cũng sẽ nhận ra khi bạn đau buồn hay gặp phải khó khăn, sẽ không có ai để ý đến sự tủi thân của bạn và cũng chẳng quan tâm đến sự bất lực của bạn. Thậm chí bạn cũng không muốn kể cho cha mẹ nghe vì sợ họ phải lo lắng cho mình, bạn chỉ có thể tự mình giải quyết, tự mình gánh chịu.
Giá sản phẩm trên Tiki đã bao gồm thuế theo luật hiện hành. Tuy nhiên tuỳ vào từng loại sản phẩm hoặc phương thức, địa chỉ giao hàng mà có thể phát sinh thêm chi phí khác như phí vận chuyển, phụ phí hàng cồng kềnh, …